Hai năm - Một giấc mơ chưa dài. Tập 1: Mua Mobile Home, tậu xe hơi cũ

  Orion Data Convert

  21/03/2016

  0 nhận xét

Tập 1: Mua Mobile Home, tậu xe hơi cũ

Nhiều lần tôi muốn viết lại những trải nghiệm khó quên của gia đình tôi trong những ngày rời xa quê hương nhưng thời gian cứ cuốn trôi theo "cơm áo gạo tiền" nên cứ phải "xếp bút nghiêng" lo chuyện...mưu sinh!

Năm nay, lễ lao động, Labor Day (thứ hai đầu tiên của tháng 9) của Mỹ, cũng giống như Việt Nam, dân Mỹ họ cũng thích nghỉ dài ngày để xả stress và tiêu tiền sau những tháng ngày dành dụm vất vả đồng thời quan niệm của dân Mỹ là "tiêu xài để kinh tế quốc gia tăng trưởng".

Tranh thủ những ngày xả hơi này, tôi viết những dòng dưới đây như điều chưa kể, quên kể hay "cố tình không kể" để những người thân quê nhà bớt lo...

Gia đình tôi những ngày đầu đến đất Mỹ chỉ còn vỏn vẹn 2,000$ sau những thủ tục "đầu tiên" cho việc hùn tiền mua nhà Mobile Home (nhà của mình nhưng đất phải thuê và trả tiền hàng tháng) để lo chỗ ở ổn định cho những tháng ngày xa xứ, điều đầu tiên cần làm của những người mới định cư (Một quyết định sáng suốt do người anh vợ hướng dẫn).

2,000$ sẽ không thể nào tồn tại quá 3 tháng trên đất Mỹ đối người bình thường và nó đã trở nên "bất bình thường" khi tôi phải đối diện với những điều khó khăn phía trước: mua xe, bảo hiểm xe, thi bằng lái xe cho cả hai vợ chồng khi con số tính toán có thể lên đến gần 10,000$. Tôi quyết định nhờ người bác ruột - một thợ máy hơn 40 năm kinh nghiệm ở VN cũng như ở Mỹ - lùng sục khắp vùng San Francisco kiếm giùm tôi một chiếc khoảng 1000$-1,500$ để tôi có "cái chân" đi tới đi lui. Và cuối cùng cũng xong, một em Camry nhỏ hơn tôi 7 tuổi, 138k miles được mua với giá 1,500$ (Một quyết định sáng suốt mà sau này tôi không phải bận tâm nhiều về chuyện xe cộ)

Chuyện mua nhà, tậu xe tuy giúp tôi thuận lợi thời gian đầu nhưng lại trở nên một gánh nặng kinh tế khi tôi phải làm gì với số tiền 500$ cho thời gian sắp tới?

Tuần đầu tiên, cũng may người chú họ bên vợ "dúi vào túi" 200$ "may mắn" cho gia đình, vậy là có tiền trả bảo hiểm xe.

10 ngày đầu tiên trên đất Mỹ trở thành nỗi ám ảnh lớn trong đời tôi, việc làm không có, bằng lái xe không có, tiếng Anh thì bập bẹ, một bên là vợ, một bên là con, đêm nào vắt tay lên trán cũng phải suy nghĩ đến hai từ "Tồn tại, tồn tại và tồn tại".

Những ngày tiếp theo là những giấy tờ thẻ xanh, số an sinh xã hội gửi về, cũng may là không sơ sót gì nên cả 2 vợ chồng quyết định thi bằng lái xe (lý thuyết) trước, lại phải tốn tiền và trong túi tôi lúc bây giờ chỉ còn đúng 50$ dằn túi sau khi đã "sắm" được cái điện thoại prepaid (trả trước) hết 19$ và nạp thẻ hết 25$

50$, tôi phải làm gì cho những ngày tiếp theo? Gọi điện về gia đình ở Việt Nam mượn? Không được, ba mẹ tôi sẽ càng thêm lo, tuổi già tôi không muốn ba mẹ nghĩ ngợi nhiều. Gọi điện mượn bạn bè ở Mỹ? Cũng không được, mình mới qua, ai mà tin mình. Mượn người thân ở Mỹ? Chỉ có hai ông bác về hưu, họ cũng chẳng khá giả gì để mình mở lời xin xỏ...

Đêm đó, tôi nằm chắp tay cầu nguyện "Lạy Chúa, con phó thác gia đình con trong tay Ngài" và tôi ngủ thiếp đi không một chút nghĩ suy...